Thursday 25 October 2018

Em ơi Hà Nội phố – Wikipedia tiếng Việt



...hàng phố cũ rêu phong
Và từng mái ngói xô nghiêng
Nao nao kỷ niệm...

Bài hát Em ơi Hà Nội phố (còn được viết: Em ơi, Hà Nội phố hay Em ơi! Hà Nội phố) là một ca khúc trữ tình của nhạc sĩ Phú Quang. Bài hát được Phú Quang phổ thơ bài "Hà Nội phố" của nhà thơ Phan Vũ. Đây là một trong số những bài hát nổi tiếng nhất về Hà Nội.





Bài thơ Hà Nội phố được nhà thơ Phan Vũ sáng tác vào tháng 12 năm 1972 khi miền Bắc Việt Nam đang trong giai đoạn ác liệt của chiến tranh, không quân Mỹ đang leo thang đánh phá Hà Nội[1]. Sau này nhạc sĩ Phú Quang khi đọc tác phẩm đã phổ nhạc cho bài thơ. Nhạc sĩ Phú Quang tâm sự ông sáng tác bài hát bằng:


Nụ hôn lạnh giá mùa đông, vòng tay bồi hồi ướt giá dưới trời mưa bụi của những ngày tháng tình yêu còn nồng ấm. Rồi nỗi nhớ về căn nhà tôi đã sống ở Hà Nội qua suốt tuổi ấu thơ mà mùa đông năm 1972 khi những cành bàng trụi lá thì căn nhà ấy, và người bạn thân thiết nhất của tôi cũng đã vĩnh viễn bị bom B52 dập vùi. Thay vào đó là tượng đài về những người đã chết như một vết sẹo dẫu đã phủ kín rêu xanh mà chẳng bao giờ nguôi rát bỏng mỗi lần tôi nghĩ tới[2].

"không gợn chút không khí căng thẳng, tang tóc, Hà Nội vẫn hiện lên bình yên đến lạ lùng.[3]" (trong giai đoạn này Hà Nội đang có chiến tranh)
"Em ơi Hà Nội phố" mang một gam màu xanh xám trầm mặc. Dường như chút bâng quơ của người nghệ sĩ khi đi trên những con phố cổ kính của thủ đô đã kết tinh thành xúc cảm về "màu xanh thời gian" đầy mơ hồ.'
"Em ơi Hà Nội phố" của Phú Quang lại day dứt một hình ảnh "Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân...'
""Đây là một bài hát da diết về người hà nội, cảnh quan hà nội xưa. Nét đẹp từ thành phố hoà bình này đến con người bình lặng ấy"""










No comments:

Post a Comment